Meneer Korbes


Ông korb's


Eens op een keer wou het haantje op reis gaan, samen met het hennetje. Het haantje maakte zelf een mooi karretje, met vier rode wieltjes. En hij spande er vier muisjes voor. Het hennetje ging naast het haantje op de bok zitten, en samen reden ze weg. Het wagentje reed zo hard dat het suisde. Ze hadden niet lang gereden, of ze kwamen de kat tegen. Die zei: "Waar gaan jullie naar toe?" Haantje antwoordde:
"Wagentje, suis,
naar de boeman z'n huis."
"Neem mij mee," sprak de kat. Haantje antwoordde: "Alsteblieft, en achterop, want van voren val je d'r af.
en je moet er wel voor waken
mijn rode wieltjes niet vuil te maken,
Wieltjes, knort!
Muisjes, vort!
Wagentje suis
naar de boeman z'n huis!"
En toen kwam er een molensteen, en een ei, en een eend, en één speld en tenslotte een naald, en die gingen achterop het karretje en reden mee. Maar toen ze bij de boeman z'n huis kwamen, was de boeman niet thuis. De muisjes reden het karretje in de schuur, het haantje vloog met het hennetje op de hanenbalken, de kat ging onder de schoorsteen liggen, de eend op de pompzwengel, het ei wikkelde zichzelf in de handdoek, de speld stak zichzelf in het stoelkussen, de naald sprong op 't bed midden in 't hoofdkussen, en de molensteen ging boven de deur liggen.
Daar kwam de boeman thuis! Hij ging naar de schoorsteen om vuur aan te leggen, maar de kat gooide hem z'n gezicht vol as. Vlug liep hij naar de keuken om z'n gezicht te wassen, daar spoot hem de eend water in z'n gezicht. Hij wou zich afdrogen met de handdoek, maar daar rolde het ei in zijn hand, brak, en het struif kleefde hem z'n ogen dicht. Hij wilde gaan rusten, ging op de stoel zitten, daar prikte hem de speld. Toen werd hij boos en gooide zich op zijn bed, maar toen hij zijn hoofd op 't kussen legde, stak hem de naald. En toen hij aan de huisdeur kwam, sprong de molensteen naar beneden en sloeg hem dood. Die boeman moet een ellendige kerel zijn geweest.
Ngày xửa ngày xưa có một con gà trống và một con gà mái rủ nhau đi chu du thiên hạ. Gà trống đóng một chiếc xe thật đẹp, bốn bánh xe sơn màu đỏ và do bốn con chuột kéo. Gà mái ngồi cạnh gà trống và cả hai lên đường. Đi được một lát thì gặp mèo, mèo hỏi:
- Các bạn đi đâu đó?
Gà trống đáp:
Chúng tôi chẳng đi đâu xa.
Chúng tôi định đến thăm nhà ông anh.
Mèo nói:
- Thế thì cho tôi đi với.
Gà trống đáp:
- Cứ tự nhiên, mời anh bạn lên ngồi phía sau kẻo ngồi đằng trước té nhào thì sao.
Này anh lưu ý cho tôi,
Bánh xe đã đỏ đừng bôi thêm vào.
Xe chạy bon bon.
Bốn chuột lon ton.
Chúng tôi chẳng đi đâu xa,
Chúng tôi định đến thăm nhà ông anh.
Sau đó là hòn đá cối xay, rồi quả trứng, rồi đến vịt, kim gài đầu, cuối cùng là kim khâu, tất cả lên xe đi cùng. Đến được tới nơi thì ông Korb's lại không có nhà. Chuột liền kéo xe đi thẳng vào nhà kho. Gà trống cùng với gà mái bay lên đậu sà nhà, mèo nằm cạnh lò sưởi, vịt ra đậu sà ngang bắc trên miệng giếng nước, trứng cuộn tròn trong khăn lau tay, kim gài đầu ẩn trong đệm ghế, kim khâu nhảy lên giường ẩn trong chiếc gối. Một lát sau thì ông Korb's về nhà, ông lại bên lò để đốt lò sưởi, lập tức ông bị mèo ném tro đầy mặt, ông chạy như bay xuống bếp để lau mặt thì bị vịt phun nước đầy mặt. Ông giơ tay với khăn để lau mặt, trứng lăn xuống va vào trán vỡ làm đôi, lòng trứng dính đầy mặt làm cho hai mắt không làm sao mở ra được. Ông muốn ngồi nghỉ, vừa đặt đít lên ghế liền bị kim gài đầu đâm cho điếng người. Nổi cáu, ông lăn ra giường để nghỉ, vừa mới đặt lưng xuống gối đã bị kim khâu đâm cho, đau quá ông la toáng lên, chạy như điên ra phía cửa. Vừa mới chạy tới cửa thì cối đá lăn xuống rơi đúng người, ông Korb's lăn ra chết thẳng cẳng.
Chắc chắn ông Korb's phải là một người độc ác lắm nên mới bị như vậy.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng