The godfather


Cha đỡ đầu


A poor man had so many children that he had already asked every one in the world to be godfather, and when still another child was born, no one else was left whom he could invite. He knew not what to do, and, in his perplexity, he lay down and fell asleep. Then he dreamt that he was to go outside the gate, and ask the first person who met him to be godfather. When he awoke, he determined to obey his dream, and went outside the gate, and asked the first person who came up to him to be godfather. The stranger presented him with a little glass of water, and said, "This is a wonderful water, with it thou canst heal the sick, only thou must see where Death is standing. If he is standing by the patient's head, give the patient some of the water and he will be healed, but if Death is standing by his feet, all trouble will be in vain, for the sick man must die." From this time forth, the man could always say whether a patient could be saved or not, and became famous for his skill, and earned a great deal of money. Once he was called in to the child of the King, and when he entered, he saw death standing by the child's head and cured it with the water, and he did the same a second time, but the third time Death was standing by its feet, and then he knew the child was forced to die.
Once the man thought he would visit the godfather, and tell him how he had succeeded with the water. But when he entered the house, it was such a strange establishment! On the first flight of stairs, the broom and shovel were disputing, and knocking each other about violently. He asked them, "Where does the godfather live?" The broom replied, "One flight of stairs higher up." When he came to the second flight, he saw a heap of dead fingers lying. He asked, "Where does the godfather live?" One of the fingers replied, "One flight of stairs higher." On the third flight lay a heap of dead heads, which again directed him to the flight beyond. On the fourth flight, he saw fishes on the fire, which frizzled in the pans and baked themselves. They, too, said, "One flight of stairs higher." And when he had ascended the fifth, he came to the door of a room and peeped through the keyhole, and there he saw the godfather who had a pair of long horns. When he opened the door and went in, the godfather got into bed in a great hurry and covered himself up. Then said the man, "Sir godfather, what a strange household you have! When I came to your first flight of stairs, the shovel and broom were quarreling, and beating each other violently."
"How stupid you are!" said the godfather. "That was the boy and the maid talking to each other." - "But on the second flight I saw dead fingers lying." - "Oh, how silly you are! Those were some roots of scorzonera." - "On the third flight lay a heap of dead men's heads." - "Foolish man, those were cabbages." - "On the fourth flight, I saw fishes in a pan, which were hissing and baking themselves." When he had said that, the fishes came and served themselves up. "And when I got to the fifth flight, I peeped through the keyhole of a door, and there, godfather, I saw you, and you had long, long horns." - "Oh, that is a lie!" The man became alarmed, and ran out, and if he had not, who knows what the godfather would have done to him.
Có một người nông dân nghèo nhưng đông con, con nhiều tới mức chẳng còn ai là chưa đứng ra làm cha đỡ đầu cho con của gia đình nông dân này.
Khi lại có thêm một đứa nữa chào đời, bác nông dân đâm ra lo buồn, chẳng biết nhờ ai làm cha đỡ đầu cho đứa bé. Trong lúc lo nghĩ như vậy thì bác ngủ thiếp đi. Trong lúc ngủ bác nằm mơ, người lạ mặt đầu tiên mà bác gặp ở cổng thành thì nên mời làm cha đỡ đầu.
Khi thức giấc, bác nghĩ có lẽ mình cứ làm đúng như trong giấc mơ. Bác ra khỏi nhà, đi tới cổng thành. Gặp người lạ mặt đầu tiên, bác năn nỉ họ làm cha đỡ đầu. Người lạ mặt tặng bác nông dân một ly nước và nói:
- Đây là ly nước kỳ diệu. Bệnh nhân uống vào sẽ khỏe lại. Nhưng phải nhìn xem, thần chết đứng chỗ nào. Nếu thần chết đứng ở phía đầu bệnh nhân thì hãy đưa nước này cho uống. Con bệnh sẽ khỏe lại. Nếu như thần chết đứng ở phía dưới chân bệnh nhân thì có chạy chữa thuốc men cũng vô ích. Con bệnh chắc chắn sẽ chết.
Từ đó trở đi, bác nông dân trở nên nổi tiếng, bác chữa được cho nhiều người khỏi bệnh và kiếm được rất nhiều tiền.
Có lần con nhà vua ốm nặng, bác được triệu tới. Tới nơi, bác thấy thần chết đứng ở phía đầu con bệnh, bác cho uống nước, con bệnh khỏe lại. Lần thứ hai cũng vậy. Nhưng tới lần thứ ba, thần chết đứng ở phía dưới chân con bệnh, lần này đành để con bệnh chết.
Lần ấy, bác nông dân muốn tới thăm cha đỡ đầu của con và nhân tiện kể chuyện chữa bệnh bằng nước kia.
Vừa mới bước vào nhà, bác đã thấy cảnh tượng lạ kỳ. Ở bậc thang thứ nhất thì chổi và xẻng đang đánh nhau dữ dội, ném đủ mọi thứ vào nhau. Bác hỏi chúng:
- Ông chủ cha đỡ đầu ở chỗ nào?
Chổi đáp:
- Ở bậc thang trên.
Khi bước lên tới bậc thang thứ hai, bác thấy một đống ngón tay đã chết. Bác lại hỏi:
- Ông chủ cha đỡ đầu ở chỗ nào?
Một ngón tay cất tiếng:
- Ở bậc thang trên.
Lên tới bậc thang thứ ba, bác thấy toàn sọ người, chúng bảo bác cứ lên bậc thang nữa.
Lên tới bậc thang thứ tư, bác thấy toàn cá là cá. Chúng bơi lượn trong chảo mỡ và tự rán mình (chiên mình). Chúng nói:
- Lên một bậc nữa.
Khi bước lên bậc thang thứ năm, bác bước tới trước một căn phòng và ngó vào trong qua lỗ chìa khóa. Bác thấy cha đỡ đầu có cặp sừng dài. Khi bác mở cửa bước vào thì cha đỡ đầu nhảy vội lên giường đắp chăn. Bác nông dân hỏi cha đỡ đầu:
- Thưa cha đỡ đầu, sao cảnh nhà nom kỳ lạ vậy? Ở bậc thang thứ nhất thì chổi và xẻng cãi lộn và đánh nhau dữ dội.
- Bác sao ngây thơ vậy, thằng ở và con hầu, chúng đứng nói chuyện với nhau mà.
- Ở bậc thang thứ hai thì toàn ngón tay chết khô.
- Bác khờ khạo quá, đó là đống rễ cây đấy.
- Ở bậc thang thứ ba thì toàn sọ người.
- Quân ngô nghê, đấy là đống bắp cải.
- Ở bậc thang thứ tư tôi thấy cá bơi trong chảo và tự chiên mình.
Bác vừa nói xong thì cá ở đâu bay tới.
- Tới bậc thang thứ năm, ngó qua lỗ khóa tôi thấy cha đỡ đầu có hai cái sừng dài.
- Ái chà, sao lại có chuyện thế nhỉ!
Lúc này bác nông dân đâm hoảng sợ, chạy ngay khỏi nhà cha đỡ đầu. Ai mà biết được, bác có bị sao không.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng