Trí khôn con trẻ


The water-nix


Hai anh em chơi bên bờ giếng, mải đuổi nhau quanh giếng, quá đà cả hai anh em đều bị té rơi xuống giếng. Dưới giếng có một thủy thần, nói:
- Giờ tao mới bắt được tụi bay, giờ thì tụi bây phải ngoan ngoãn làm việc cho tao.
Nói rồi thủy thần dẫn hai đứa bé đi.
Mụ đưa cho bé gái một đống sợi vừa rối, vừa mốc và bắt phải kéo sợi, không những vậy em còn phải xách nước đổ đầy chum. Mụ đưa cho bé trai một cái rìu cùn, bắt phải đốn đổ một cây to. Ăn thì chẳng có gì ngoài những cục bột luộc để lâu rắn như đá. Hai anh em bực mình lắm. Chủ nhật thủy thần đi nhà thờ, đợi cho mụ còn đang mải cầu kinh hai anh em chạy trốn. Tan buổi cầu kinh mụ ra thì thấy chim bay tan tác, mụ vội nhảy chạy theo hướng chim bay.
Hai anh em đi đã được khá xa, ngoảnh lại thấy mụ đang đuổi theo, bé gái ném một chiếc bàn chải về phía sau, lập tức một núi lớn toàn bàn chảy xuất hiện với hàng ngàn, hàng vạn chông gai. Phải khó nhọc lắm mụ mới lên được ngọn núi, cuối cùng mụ cũng xuống tới được chân núi bên kia.
Thấy mụ xuống được tới chân núi để tiếp tục chạy đuổi theo, bé trai ném luôn một chiếc lược về phía sau, lập tức một núi lớn toàn lược là lược xuất hiện, hàng ngàn hàng vạn răng lược chồng lên tưởng chừng không sao đi qua được, nhưng mụ biết cách đi nên cuối cùng mụ cũng qua được núi lược. Giữa lúc đó bé gái ném ngược về phía sau một chiếc gương, lập tức một núi gương xuất hiện, mặt gương trơn, trơn đến nỗi mụ không tài nào đi qua được. Mụ nảy ra ý nghĩ: "Ta phải đi thật nhanh về nhà lấy chiếc rìu để đập tan núi gương."
Đến khi mụ quay được trở lại, đập vỡ hết được núi gương thì hai đứa bé đã đi quá xa, mụ đành phải quay trở lại giếng cũ của mình.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
A little brother and sister were once playing by a well, and while they were thus playing, they both fell in. A water-nix lived down below, who said, "Now I have got you, now you shall work hard for me!" and carried them off with her. She gave the girl dirty tangled flax to spin, and she had to fetch water in a bucket with a hole in it, and the boy had to hew down a tree with a blunt axe, and they got nothing to eat but dumplings as hard as stones. Then at last the children became so impatient, that they waited until one Sunday, when the nix was at church, and ran away. But when church was over, the nix saw that the birds were flown, and followed them with great strides. The children saw her from afar, and the girl threw a brush behind her which formed an immense hill of bristles, with thousands and thousands of spikes, over which the nix was forced to scramble with great difficulty; at last, however, she got over. When the children saw this, the boy threw behind him a comb which made a great hill of combs with a thousand times a thousand teeth, but the nix managed to keep herself steady on them, and at last crossed over that. Then the girl threw behind her a looking-glass which formed a hill of mirrors, and was so slippery that it was impossible for the nix to cross it. Then she thought, "I will go home quickly and fetch my axe, and cut the hill of glass in half." Long before she returned, however, and had hewn through the glass, the children had escaped to a great distance, and the water-nix was obliged to betake herself to her well again.