Cáo và đàn ngỗng


Vulpea si gastele


Có lần cáo tới một cánh đồng cỏ non thì thấy một đàn ngỗng béo tròn đang nằm ở đấy. Lúc ấy cáo cười tủm và bảo:
- Thật là không hẹn mà nên. Ra bọn mày tụ họp quây quần cả ở đây, giờ tao chỉ còn việc ăn lần lượt từng đứa một, hết đứa này đến đứa khác.
Đàn ngỗng sợ nhớn nhác cả lên, kêu than thân trách phận, đứng cả dậy van xin tha chết. Cáo làm như không nghe thấy và nói:
- Làm gì có chuyện thương mà tha cho, bọn bay chết là chắc chắn.
Sau đó một con ngỗng lấy lại được bình tĩnh và nói:
- Nếu như chúng tôi những con ngỗng đáng thương đằng nào cũng phải chết giữa lúc tuổi xuân mơn mởn, xin ông rộng lòng thương cho một điều duy nhất: cho chúng tôi được cầu nguyện lần cuối, để có chết đi phần hồn cũng đỡ tội lỗi. Sau đó bọn tôi sẽ xếp hàng để ông có thể chọn những đứa béo nhất mà thịt.
Cáo nói:
- Được, tưởng gì chứ chỉ có thế thì được lắm. Bọn bay cứ cầu nguyện đi, tao đợi.
Thế là con ngỗng thứ nhất bắt đầu cất giọng cầu kinh, nó ê a dài ơi là dài, mà quanh đi quẩn lại cũng chỉ là "quạc, quạc." Con thứ hai sốt ruột, nó cũng "quạc, quạc" mà chẳng cần đợi con thứ nhất cầu kinh xong. Con thứ ba, thứ tư cũng tiếp ngay, rồi cả đàn cùng nhau kêu "quạc, quạc" dai dẳng mãi không thôi.
(Khi nào chúng cầu nguyện xong sẽ xin kể tiếp câu chuyện. Nhưng đến bây giờ chúng vẫn "quạc, quạc" cả đàn như vậy).


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
Intr-o zi vulpea a ajuns in mijlocul unei pajisti pe care se afla un card de gaste grase si frumoase.Atunci cand a fost indeajuns de aproape de ele , cumatra vulpe a zambit mieros si a spus: " Hei, am picat la tanc! Imi place sa va vad adunate toate gramada, astfel incat sa va pot manca in tihna una dupa cealalalta." Cuprinse de spaima, gastele au inceput sa gagaiasca cu patima, vaietandu-se si rugandu-se sa le fie crutata viata. Vulpea nu s-a lasat induplecata de vaietele lor si le-a zis cu glas raspicat: "Nu am nici o mila fata de voi! Va trebui sa muriti pentru a-mi umple stomacul."
In cele din urma, una din gaste si-a luat inima in dinti si a spus: "Daca noi, sarmanele gaste, trebuie sa ne jertfim vietile noastre tinere si nu avem nici o scapare, fa-ne o ultima favoare si lasa-ne sa ne rugam, astfel incat sa nu murim incarcate de pacate .Dupa aceasta, ne vom aseza singure intr-un sir , ca sa poti sa le alegi de la inceput pe cele mai grase dintre noi." - "Mda," a raspuns vulpea, "rugamintea voastra mi se pare a fi indreptatita si pioasa. Rugati-va pentru iertarea pacatelor voastre, iar eu am sa astept pana cand terminati."
Nici nu si-a sfarsit vulpea bine cuvintele, ca cea dintai gasca a pornit sa rosteasca o lunga rugaciune, spunand la nesfarsit "Ga, ga, ga, ga..." Pentru ca aceasta ruga zgomotoasa nu parea sa se mai sfarseasca vreodata, cea de-a doua rata a inceput si ea sa -si marturiseasca pacatele: "Ga, ga, ga, ga..." Au urmat-o o a treia si o a patra, pana cand intreg cardul de rate si-a unit glasurile, rostind in cor, intr-o harmalaie ametitoare: "Ga, ga, ga, ga..."
Atunci cand gastele isi vor sfarsi rugaciunea solemna, voi putea sa va spun povestea mai departe .Deocamdata, ele continua sa se roage, fara nici o intrerupere, in limba lor neinteleasa: "Ga, ga, ga, ga..."