Nồi cháo đường


甜粥


Ngày xửa ngày xưa có một cô gái nhà nghèo, tính tình nết na, cô sống một mình với người mẹ già. Một ngày kia trong nhà hết cả đồ ăn, cô đi vào trong rừng thì gặp một bà cụ già, bà hiểu nỗi buồn của cô và tặng cô một cái nồi nhỏ, cô chỉ cần nói:
- Nồi ơi, nấu đi!
Tức thì nó nấu cho một nồi cháo đường ngon lành. Nếu cô nói:
- Nồi ơi, hãy ngưng!
Thì nó lập tức ngưng ngay không nấu nữa. Cô gái mang chiếc nồi về cho người mẹ già ở nhà. Từ đó trở đi hai mẹ con không phải sống trong cảnh nghèo khổ, túng đói nữa. Họ luôn có cháo đường để ăn, muốn ăn bao nhiêu cũng có.
Một ngày kia cô gái đi vắng. Bà mẹ ở nhà nói:
- Nồi ơi, nấu đi!
Thế là nồi nấu, và khi bà mẹ đã no, bà muốn nó ngưng nhưng bà không biết phải nói như thế nào. Cháo cứ được nấu hoài, cháo tràn khỏi nồi mà nồi vẫn cứ nấu tiếp, cháo tràn khắp bếp, lan khắp căn nhà thứ nhất, rồi tràn sang căn nhà thứ hai, lan ra khắp mặt đường, hình như nồi muốn nấu để cả thế gian ăn cho no mới thôi. Tình cảnh thật nguy ngập, chỉ còn một căn nhà cuối phố là chưa bị ngập, trong lúc mọi người còn đang lúng túng thì cô gái về, cô chỉ nói:
- Nồi ơi, hãy ngưng!
Tức thì cháo không trào nữa, nồi ngưng nấu. Ai có đi phố thì tha hồ mà ăn cháo.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
从前有一个家境贫穷,但是心地善良的小姑娘和母亲过着孤苦伶丁的生活,她们总是吃不饱肚子。 有一天小姑娘走进森林,遇到了一位老婆婆,老婆婆察觉到小姑娘的困境,送给她一口小锅。 当她对着锅说"小锅,煮吧"时,锅里就会煮出香甜的粥。 当她再对锅说:"别煮啦,小锅"时,它就停止了。 小姑娘把锅拿回家给母亲,从此,她们不再有贫穷和饥饿了,并且经常能喝到香甜的粥。 一天,小姑娘出门去,她母亲说:"煮吧,小锅,煮吧。"小锅煮出了粥,她吃呀吃,一直到吃饱了肚子。 可是当她想让锅停止煮粥时,却忘记说什么了。 所以锅不停地煮呀煮,粥都溢出了锅檐,它还在煮,结果粥流满了厨房和整个房子,然后蔓延到隔壁的房子里,又流进了街道,仿佛要让全世界挨饿的人们都吃饱,可是这却造成了一场大灾难,因为没有人能够停住它。 最后只剩下一栋房子没有被粥淹没时,小姑娘回到了家,她只说了一句"别煮啦,小锅",小锅立刻停止了煮粥,可是任何人想回到城里,他必须吃开一条路,方能进去了。