Klaus và ba đứa con trai


Knoist and his three sons


Ông Klaus sống ở trên đường nối giữa Werrel và Soest. Ông có ba người con trai, đứa thì mù, đứa thì liệt, còn đứa thứ ba thì trần như nhộng. Có lần cả ba đứa đi ra đồng, chúng trông thấy một con thỏ. Thằng mù thì nhắm bắn, đứa liệt bắt thỏ, còn thằng trần như nhộng thì cho thỏ vào túi. Rồi cả ba đi tới một con sông lớn. Ở đó có ba chiếc thuyền, chiếc thì bị nước dò chảy vào, chiếc thì đắm, chiếc thứ ba thì không có đáy.
Cả ba bước xuống chiếc thuyền không đáy. Thuyền đưa cả ba tới một cánh rừng rộng mênh mông, ở đó có một cây đại thụ, trong gốc cây là một nhà thờ lớn. Ở trong nhà thờ cha cố và người quản thủ đang vẩy cho nhau nước thánh bằng gậy.
Diễm phúc cho ai
Thoát được vài gậy
Nguyên văn:
Cha cố người nom như dây leo
Người quản thủ gầy trơ xương như cây hạt dẻ.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
Between Werrel and Soist there lived a man whose name was Knoist, and he had three sons. One was blind, the other lame, and the third stark-naked. Once on a time they went into a field, and there they saw a hare. The blind one shot it, the lame one caught it, the naked one put it in his pocket. Then they came to a mighty big lake, on which there were three boats, one sailed, one sank, the third had no bottom to it. They all three got into the one with no bottom to it. Then they came to a mighty big forest in which there was a mighty big tree; in the tree was a mighty big chapel in the chapel was a sexton made of beech-wood and a box-wood parson, who dealt out holy-water with cudgels.
"How truly happy is that one
Who can from holy water run!"