Thích đi chu du thiên hạ


旅行去


Ngày xưa có một bà già nghèo khó có một người con trai. Một hôm anh ta nói với mẹ là muốn đi chu du thiên hạ, bà mẹ nói:
- Con làm sao mà đi được, mẹ nghèo không có tiền cho con làm lộ phí.
Người con trai đáp:
- Con sẽ tìm cách xoay xở sống qua ngày, lúc nào con cũng khấn cầu: "Không nhiều, không nhiều, không nhiều."
Gặp toán thuyền chài đang quăng lưới đánh cá anh ta nói:
- Mong trời phù hộ các người, không nhiều, không nhiều, không nhiều.
- Này, anh nói gì đấy.
Khi họ kéo lưới lên, mẻ lưới ít cá, họ liền lấy sào nện cho anh ta một trận nên thân và nói:
- Đã nhiều chưa hay không nhiều?
Anh ta hỏi:
- Thế tôi phải cầu khấn như thế nào?
- Anh phải nói: "Bắt được nhiều, bắt được nhiều."
Anh ta lại tiếp tục cuộc hành trình của mình, giờ thì mồm lúc nào cũng lẩm bẩm:
- Bắt được nhiều, bắt được nhiều.
Đi qua chỗ dân làng đang hành hình một tên cướp, họ đang treo cổ nó lên, anh ta lại nói:
- Chúc dân làng bắt được nhiều, bắt được nhiều.
- Này anh nói gì đấy, bắt được nhiều hở? Một thằng chưa đủ khổ hay sao mà còn phải chúc thế?
Thế là dân làng xúm vào đánh cho anh một trận mềm xương sống.
Ngóc đầu lên anh ta hỏi:
- Thế tôi phải cầu khẩn như thế nào?
- Nói thế này này: Xin trời thương kẻ khốn khó.
Đi được một thôi đường anh thấy một tên trộm đang làm thịt ngựa lấy da. Anh ta lại nói:
- Chào anh bạn, xin trời thương kẻ khốn khó.
- Này, nói gì đấy, thằng khốn khiếp kia?
Rồi tên trộm tiện tay quật roi tới tấp vào mặt anh ta, làm cho xây xẩm cả mặt mày.
Anh ta còn hỏi:
- Thế tôi phải cầu chúc như thế nào?
- Chúc thế này này: Đồ chết toi nằm trong hố.
Rồi anh ta lại lên đường, mồm luôn nói:
- Đồ chết tôi nằm trong hố.
Đúng lúc ấy có một chiếc xe ngựa chở đầy khách đi qua, tới gần xe anh ta nói:
- Xin chào mọi người, đồ chết toi nằm trong hố.
Chiếc xe đang chạy bỗng đổ nghiêng xuống hố, người đánh xe ngựa chạy lại quật roi tới tấp vào chân anh ta.
Bị đòn đau quá, anh ta chỉ còn cách lết bò quay trở về nhà, từ đó anh ta không bao giờ mở mồm nói đến chuyện đi chu du thiên hạ nữa.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
从前,有位穷女人,她有一个儿子。 这儿子总想出去旅行,母亲说:"你怎样去旅行呢?我们没有一点钱能让你路上用。"儿子说:"我会自己想办法的。我会说:不多,不多,不多。"
他就是这样走了好些日子,嘴里总是"不多,不多,不多"地说个不停。 一次他打一群渔夫那儿经过,说:"愿上帝保佑你们!不多,不多,不多。""你说什么来着,乡巴佬,'不多'?"说着他们拖起网来,打着的鱼果然不多。 因此一个人就操起根棍子朝这年轻人打来,口中说道,"你没瞧见我正打鱼吗?""那我该怎么说?"年轻人问。 "你得说:'打一满网,打一满网'。"于是,他又走了很长时间,口里不断念道:"打一满网,打一满网。"最后他来到一个绞架旁,那儿正要处决一个可怜的罪犯。 于是他说:"早上好,打一满网,打一满网。""你这家伙说什么?'打一满网',难道世上坏蛋还多的是?绞死一个还不够吗?"这样他背上又挨了几下打。 "那么,我该怎么说呢?"他问。 "你得说'愿上帝保佑这个可怜的灵魂吧!'"
年轻人又走了很长时间,口里念道:"愿上帝保佑这个可怜的灵魂吧!"他又来到了一条水沟边。 那儿站着个人,正在给一匹马剥皮,只听这年轻人说:"早上好,愿上帝保佑这个可怜的灵魂吧!""你这浑小子,说什么来着?"这剥皮者给了他的耳朵重重一拳,痛得他眼冒金星,一时分不出哪是东南西北。 "那么,我该说什么?""你得说'你这僵尸,快躺进沟里吧!'"
于是,他又继续往前走,口中念道:"你这僵尸,快躺进沟里吧!你这僵尸,快躺进沟里吧!"这时 ,他来到一辆乘满人的马车旁,说:"早上好,你这僵尸,快躺进沟里吧!"话刚出口,马车果然翻进了水沟里,车夫操起马鞭,给了他一顿猛抽,痛得他只好回到他母亲那儿去了。 从此,他一辈子再也不出去旅行了。