Bà già ăn mày


The old beggar-woman


Ngày xửa ngày xưa có một bà già đi ăn xin, chắc các bạn đã từng chính mắt trông thấy những bà già như vậy. Mỗi khi nhận được người ta cho chút ít gì bà cũng nói:
- Lạy trời phù hộ cho ông bà.
Trước cửa nhà nọ có một toán trẻ con đang quây quần quanh đống lửa để sưởi ấm. Nhìn thấy bà già đi tới, chân tay run rẩy, một đứa trẻ chạy ra đon đả mời:
- Bà ơi, bà vào sưởi cùng chúng cháu cho ấm.
Vì bị rét tê cóng nên bà ngồi sát bên ngọn lửa đang bập bùng cháy khi to khi nhỏ. Lửa bén cháy quần áo mà bà cũng không hay biết.
Một đứa trẻ nhìn thấy, nó đứng dậy, tất nhiên bạn đó có thể dập tắt không cho lửa cháy lan, có phải thế không nhỉ?
Và nếu như quanh đó không có nước, thì bạn đó phải khóc sao cho nước mắt chảy thành hai hàng lệ tuôn trào để dập tắt ngọn lửa đang cháy quần áo bà già.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
There was once an old woman, but thou hast surely seen an old woman go a-begging before now? This woman begged likewise, and when she got anything she said, "May God reward you." The beggar- woman came to a door, and there by the fire a friendly rogue of a boy was standing warming himself. The boy said kindly to the poor old woman as she was standing shivering thus by the door, "Come, old mother, and warm yourself." She came in, but stood too near the fire, so that her old rags began to burn, and she was not aware of it. The boy stood and saw that, but he ought to have put the flames out. Is it not true that he ought to have put them out? And if he had not any water, then should he have wept all the water in his body out of his eyes, and that would have supplied two pretty streams with which to extinguish them.