Đám sợi rối


Odds and ends


Ngày xưa có một cô gái xinh đẹp, nhưng phải cái lười biếng và cẩu thả. Nếu có phải kéo sợi thì cô làm rất miễn cưỡng, chỉ cần có một nút rối là cô dứt vò luôn cả nắm sợi ném xuống đất cạnh chỗ ngồi.
Cô có một người hầu gái, cô này rất chăm chỉ, hay tìm nhặt những quãng sợi vất đi, đem giặt sạch, se lại cho mịn và dệt được một chiếc áo đẹp.
Một chàng trai trẻ hỏi cô gái lười biếng làm vợ. Tối hôm làm lễ cưới, cô dâu thấy cô hầu gái chăm chỉ mặc chiếc áo đẹp khiêu vũ liền tỏ ý ghen ghét và nói:
- Chà, con bé nhảy nhót kia ơi. Sợi rối lại dệt áo tồi mặc ư?
Chú rể nghe thấy, hỏi cô dâu như thế có nghĩa thế nào? Cô dâu kể cho chàng biết là cô gái kia mặc chiếc áo dệt bằng sợi chính tay cô vứt đi.
Chú rể nghe chuyện mới biết người lười biếng chính là cô dâu, người chăm chỉ chính là cô gái nghèo. Chàng liền bỏ cô dâu đứng đó, tới chỗ cô gái nghèo chăm chỉ và chọn cô làm bạn đời.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
There was once on a time a maiden who was pretty, but idle and negligent. When she had to spin she was so out of temper that if there was a little knot in the flax, she at once pulled out a whole heap of it, and strewed it about on the ground beside her. Now she had a servant who was industrious, and gathered together the bits of flax which were thrown away, cleaned them, span them fine, and had a beautiful gown made out of them for herself. A young man had wooed the lazy girl, and the wedding was to take place. On the eve of the wedding, the industrious one was dancing merrily about in her pretty dress, and the bride said,-
"Ah, how that girl does jump about, dressed in my odds and ends."
The bridegroom heard that, and asked the bride what she meant by it? Then she told him that the girl was wearing a dress make of the flax which she had thrown away. When the bridegroom heard that, and saw how idle she was, and how industrious the poor girl was, he gave her up and went to the other, and chose her as his wife.