Gianni testa fina


Chàng hansen khôn ngoan


La madre di Gianni domanda: -Dove vai, Gianni?-. Gianni risponde: -Da Ghita-. -Non far sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- Gianni va da Ghita. -Buon giorno, Ghita.- -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita gli regala un ago. Gianni dice: -Addio, Ghita-. -Addio, Gianni.- Gianni prende l'ago, lo ficca in un carro di fieno e, dietro al carro, torna a casa. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni, dove sei stato?- -Da Ghita.- -Cosa le hai portato?- -Niente portato, lei dato.- -Cosa ti ha dato?- -Ago, dato.- -Dove hai l'ago, Gianni?- -Ficcato in carro di fieno.- -Che sciocco, Gianni! Dovevi infilarlo nella manica!- -Fa niente, un'altra volta.- -Dove vai, Gianni?- -Da Ghita.- -Non far sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- Gianni va da Ghita. -Buon giorno, Ghita.- -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita regala a Gianni un coltello. -Addio, Ghita.- -Addio, Gianni.- Gianni prende il coltello, lo infila nella manica e va a casa. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni. Dove sei stato?- -Da Ghita.- -Cosa le hai portato?- -Niente portato, lei dato-. -Che cosa ti ha dato?- -Coltello, dato.- -Do ve hai il coltello, Gianni?- -Infilato nella manica.- -Che sciocco, Gianni! Dovevi metterlo in tasca!- -Fa niente, un'altra volta.- -Dove vai, Gianni?- -Da Ghita.- -Non far sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- Gianni va da Ghita. -Buon giorno, Ghita.- -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita gli regala una capretta. -Addio, Ghita.- -Addio, Gianni.- Gianni prende la capra, le lega le zampe e se la ficca in tasca. Quando arriva a casa è soffocata. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni. Dove sei stato?- -Da Ghita.- -Cosa le hai portato?- -Niente portato, lei dato.- -Cosa ti ha dato?- -Capra, dato.- -Dove hai messo la capra, Gianni?- -Ficcata in tasca.- -Che sciocco, Gianni. Dovevi legarla a una corda!- -Fa niente, un'altra volta.- -Dove vai, Gianni?- -Da Ghita.- -Non far sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- Gianni va da Ghita. -Buon giorno, Ghita.- -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita gli regala un pezzo di lardo. Gianni lo lega a una corda e se lo trascina dietro. Vengono i cani e mangiano il lardo. Quando arriva a casa, tiene in mano la corda e nient'altro. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni. Dove sei stato?- -Da Ghita.- -Cosa le hai portato?- -Niente portato, lei dato.- -Cosa ti ha dato?- -Pezzo di lardo, dato.- -Dove hai messo il lardo, Gianni?- -Legato alla fune, menato a casa, rubato i cani.- -Che sciocco, Gianni! Dovevi portarlo in testa!- -Fa niente, un'altra volta.- -Dove vai, Gianni?- -Da Ghita.- -Non far sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- Gianni va da Ghita: -Buon giorno, Ghita-. -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita regala a Gianni un vitello. Gianni se lo mette in testa e il vitello gli pesta la faccia. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni. Dove sei stato?- -Da Ghita.- -Che cosa le hai portato?- -Niente portato, lei dato.- -Cosa ti ha dato?- -Vitello dato.- -Dove hai il vitello, Gianni?- -Messo sulla testa, pestato la faccia.- -Che sciocco, Gianni! Dovevi legarlo e condurlo alla greppia!- -Fa niente, un'altra volta.- -Dove vai, Gianni?- -Da Ghita.- -Non fare sciocchezze, Gianni.- -Niente sciocchezze. Addio, mamma.- -Buon giorno, Ghita.- -Buon giorno, Gianni. Cosa mi porti di buono?- -Niente porto, dare.- Ghita dice: -Voglio venire con te-. Gianni lega Ghita a una fune, la mena davanti alla greppia e l'attacca per bene. -Buona sera, mamma.- -Buona sera, Gianni. Dove sei stato?- -Da Ghita.- -Che cosa ti ha dato?- -Ghita venuta con me.- -E dove l'hai lasciata?- -Menata con la corda, legata alla greppia, messo l'erba davanti.- -Che sciocco, Gianni! Dovevi essere gentile e gettarle gli occhi addosso!- -Fa niente, un'altra volta.- Gianni va nella stalla, cava gli occhi a vitelli e pecore e li getta in faccia a Ghita. Allora Ghita s'infuria, strappa la corda, corre via, e addio sposa di Gianni!
Mẹ Hansen hỏi:
- Đi đâu đấy Hansen?
Hansen đáp:
- Con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi nhé.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen thân mến.
Gretel tặng Hansen chiếc kim khâu. Hansen nói:
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen cầm chiếc kim găm vào xe chở rơm, rồi đi theo xe chở rơm về nhà.
- Con xin chào mẹ của con.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con chiếc kim khâu.
- Con để chiếc kim ở đâu, Hansen?
- Con găm ở xe chở rơm.
- Sao con ngu vậy, cài kim vào ống tay áo chứ.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con, Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không?
Gretel tặng Hansen một con dao.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hanxơ thân mến.
Hanxơ cầm dao cài vào nếp xắn tay áo và đi về nhà.
- Con xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con dao.
- Con để con dao ở đâu, Hansen?
- Cài ở nếp gấp xắn tay áo.
- Sao con ngu vậy, sao không bỏ dao vào trong túi.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi nhé.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gretel tặng Hansen một con dê con.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen lấy dây buộc bốn chân dê con, cho nó vào trong túi rồi thít nút lại. Về tới nhà thì dê con đã chết ngạt.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con dê.
- Thế dê đâu rồi, Hansen?
- Con cho vào trong túi mang về.
- Sao con ngu vậy, lần sau lấy thừng buộc dắt dê về nhé.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gréthên tặng Hansen một tảng mỡ lợn.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen lấy dây buộc tảng mỡ và kéo lê sau người. Lũ chó trong làng trông thấy, chúng chạy theo và cắn tha mất tảng mỡ lợn. Về tới nhà Hansen vẫn tay giữ dây, nhưng chỉ là dây không.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một miếng mỡ lợn.
- Thế miếng mỡ lợn đâu rồi, Hansen?
- Con buộc nó vào dây, rồi kéo lê nó về nhưng chó đớp mất.
- Sao con ngốc thế, Hansen, sao không đội lên đầu.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việ, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gréthên tặng Hansen một con bê.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hanxơ thân mến.
Hanxơ nâng bổng con bê để lên đầu đội, bị nhột và chới với bê con đạp lung tung làm cho Hansen xây xát khắp mặt.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con bê.
- Thế con bê đâu rồi, Hansen?
- Con đội đầu mang nó về, nó đạp con xây xát hết cả mặt.
- Sao con ngốc thế, Hansen, sao không dắt nó về nhà rồi buộc vào trong chuồng bò ấy.
- Chẳng sao mạ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gretel nói với Hansen:
- Em muốn đi với anh về nhà.
Hansen buộc tay Gretel vào dây và dắt về nhà, buộc dây vào cột chuồng bò rồi vào chào mẹ:
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Chẳng cho con cái gì cả, đi theo con về nhà.
- Thế con để Gretel đứng ở đâu?
- Con lấy dây buộc cổ tay, dắt về nhà, buộc trước chuồng bò và vứt cho nắm cỏ khô.
- Sao con ngốc thế, Hansen. Con phải lấy mắt đưa tình chứ.
- Chẳng sao mẹ ạ, con xin làm ngay.
Hansen vào ngay trong chuồng, chọc lấy mắt bê, mắt cừu, rồi đưa những thứ đó sát tận mặt Gretel. Gretel nổi giận, giựt đứt dây và chạy mất.
Người yêu của Hansen là thế đó.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng