Giống vật do thượng đế sinh ra và do quỷ sinh ra


The Lord's animals and the Devil's


Thượng đế sinh ra muôn loài và chọn chó sói canh giữ, nhưng thượng đế lại quên mất con linh dương. Con quỷ thấy vậy, nó cũng muốn làm một việc tương tự. Nó nặn ra giống linh dương có cái đuôi dài đẹp. Nhưng khổ nỗi mỗi khi chúng ra đồng ăn cỏ, đuôi của chúng thường mắc lại trong các bụi gai bên đường. Con quỷ lại phải tới, vất vả lắm nó mới gỡ được. Quỷ ta bực mình lắm, nó cắn ngắn đuôi của linh dương đi, vì vậy giống linh dương ngày nay có cái đuôi cụt là như vậy.
Rồi con quỷ để mặc lũ linh dương ăn trên cánh đồng. Nhìn xuống trần gian, thượng đế thấy lũ linh dương phá hoại cây cối: lúc thì chúng gặm thân cây đang xanh tốt, lúc khác thì chúng ra phá những cây nho giống quý, lúc thì chúng lại làm nát những cây con mọc bên lề rừng. Điều đó làm thượng đế động lòng thương, ra lệnh cho lũ chó sói tới xua đuổi đám linh dương, cắn xé chúng.
Biết được điều đó, quỷ lên thiên đình kêu:
- Muôn tâu thượng đế, giống vật của thượng đế xua đuổi, cắn xé giống vật của tôi.
Thượng đế nói:
- Tại sao ngươi lại sinh ra giống vật phá hoại như vậy?
Quỷ đáp:
- Tất nhiên giống vật tôi tại ra phải có những nét giống tâm tính tôi, nó cũng phải thích phá phách, nó không thể khác được. Và cũng vì nó mà tôi phải trả giá đắt.
- Ta sẽ trả cho ngươi tất cả. Khi nào lá cây sồi rụng hết, khi ấy ngươi hãy đến đây để lấy tiền.
Thấy lá bồ đề rụng hết, con quỷ liền đến đòi tiền. Nhưng thượng đế lại nói:
- Ở nhà thờ xứ Cônstantinôpên có một cây sồi cành lá hãy còn xum xuê xanh tốt.
Quỷ tức giận la lối om xòm, cố tìm cho bằng được cây sồi đó. Nó lang thang khắp vùng sa mạc mênh mông trong sáu tháng mới tìm thấy cây sồi xứ ấy. Đến khi nó quay trở lại thì tất cả các cây sồi khác lại xanh um tùm. Quỷ ta đành không dám đến đòi nợ nữa. Bực tức điên cuồng, quỷ chọc mắt tất cả giống linh dương, gắn thay vào đó chính mắt của mình.
Chính vì vậy mà giống linh dương ngày nay có mắt giống như mắt quỷ và có cái đuôi cụt.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
The Lord God had created all animals, and had chosen out the wolf to be his dog, but he had forgotten the goat. Then the Devil made ready and began to create also, and created goats with fine long tails. Now when they went to pasture, they generally remained caught in the hedges by their tails, then the Devil had to go there and disentangle them, with a great deal of trouble. This enraged him at last, and he went and bit off the tail of every goat, as may be seen to this day by the stump. Then he let them go to pasture alone, but it came to pass that the Lord God perceived how at one time they gnawed away at a fruitful tree, at another injured the noble vines, or destroyed other tender plants. This distressed him, so that in his goodness and mercy he summoned his wolves, who soon tore in pieces the goats that went there. When the devil observed this, he went before the Lord and said, "Thy creatures have destroyed mine." The Lord answered, "Why didst thou create things to do harm?" The Devil said, "I was compelled to do it: inasmuch as my thoughts run on evil, what I create can have no other nature, and thou must pay me heavy damages." - "I will pay thee as soon as the oak leaves fall; come then, thy money will then be ready counted out." When the oak-leaves had fallen, the Devil came and demanded what was due to him. But the Lord said, "In the church of Constantinople stands a tall oak-tree which still has all its leaves." With raging and curses, the Devil departed, and went to seek the oak, wandered in the wilderness for six months before he found it, and when he returned, all the oaks had in the meantime covered themselves again with green leaves. Then he had to forfeit his indemnity, and in his rage he put out the eyes of all the remaining goats, and put his own in instead.
This is why all goats have devil's eyes, and their tails bitten off, and why he likes to assume their shape.