鸬鹚和戴胜


Con chim vạc và chim rẻ quạt


有人问老牧人:"你最喜欢在哪儿放牛?"他说:"就在草儿既不肥也不瘦的地方,先生。不然就放不好。""为什么会不好?"那人又问。 "你没听到草地那边传来的悲号吗?"牧人答道,"那是鸬鹚,他从前是个牧人,戴胜也是,我来给你讲讲这个故事吧:鸬鹚在肥绿的草地上放牧牛群,这里遍地花草,牛群也遍地撒野,难以管束。而戴胜却把牛群赶到高山上的不毛之地,这里风吹沙扬,牛群也变得瘦骨嶙峋,绵软无力。到了傍晚,牧童们想赶牛回家,鸬鹚却不能把牛儿赶到一块,它们太兴奋了,跑得漫山遍野都是。'回来,牛儿,回来'鸬鹚高声吆喝,但根本没用,牛儿毫不理会。而戴胜呢,他甚至不能让牛儿站起来,它们已是那样地软弱无力了。'起来,起来,起来,'他尖叫,但一切都是徒劳,它们总是一动不动地卧在沙地上。那就是不加选择的后果。直到今天,他们不再看管牛群了,鸬鹚还在悲号:'回来,牛儿,回来。'
而戴胜则'起来,起来,起来。 '叫个不停。 "
Một người đàn ông hỏi ông già chăn bò:
- Bác hay cho bò ăn ở đâu?
- Ở chỗ này, nơi cỏ không được mỡ màng lắm nhưng cũng không thưa thớt và cứng; cả hai loại đều không tốt.
Người đàn ông lại hỏi:
- Tại sao lại không tốt?
Người mục đồng đáp:
- Ông có nghe thấy tiếng gọi ầm ì từ ngoài đồng cỏ vọng lại không? Đó là tiếng con chim vạc, ngày xưa nó cũng từng là mục đồng, và con chim rẻ quạt cũng vậy. Giờ tôi xin kể cho ông nghe sự tích câu chuyện:
"Con vạc chăn bò của mình trên cánh đồng cỏ màu mỡ có rất nhiều loài hoa mọc xen kẽ. Ăn cỏ ấy nên bò trở nên bướng bỉnh và dữ tợn. Rẻ quạt thì đánh bò lên ăn ở núi trọc cao tít, gió thổi cát bay suốt ngày, nơi ấy cỏ mọc thưa thớt và cứng nên bò của nó gầy còn ốm yếu.
Khi trời bắt đầu tối, khi những mục đồng khác chăn đàn bò của mình về nhà thì vạc ta loay hoay mà vẫn không gom được đàn bò của mình, lũ bò bướng bỉnh mỗi con đi một ngả. Vạc gọi:
- Bò khoang, quay lại!
Nhưng cũng vô ích, chúng chẳng thèm quay lại.
Còn rẻ quạt thì không sao thúc bò đứng dậy được, chúng quá mệt mỏi, ốm yếu. Rẻ quạt la:
- Hấp, hấp, hấp!
Nhưng chẳng ăn thua gì cả, chúng cứ nằm ì trên cát.
Nếu không biết chọn cỏ cho bò ăn sự thể sẽ như vậy. Mặc dù chúng không còn chăn bò nữa nhưng vạc vẫn kêu: "Bò khoang quay lại!" và rẻ quạt thì "Hấp, hấp, hấp!."


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng